Tôi bị đuổi khỏi công ty vì từ chối sếp, 8 tháng sau ông ta quỳ gối xin tôi cứu công ty khỏi phá sản

Tôi bị đuổi khỏi công ty vì từ chối sếp, 8 tháng sau ông ta quỳ gối xin tôi cứu công ty khỏi phá sản

 

 

1. Tháng cuối cùng đi làm

Tôi tên là Thảo, 29 tuổi, từng làm trưởng nhóm thiết kế tại một công ty startup khá nổi ở TP.HCM. Sếp tôi tên là Hoàng – ngoài 40, có vợ con, giàu tham vọng, nói chuyện lúc nào cũng hoa mỹ và “ngập ngụa” lý tưởng.

Ông ta từng nói với tôi:

“Em là kiểu phụ nữ tôi trân trọng – tài năng, đẹp và biết điều. Nếu không vướng bận, tôi đã không ngần ngại…”

Tôi từng cho rằng đó chỉ là câu xã giao – cho đến một tối, sau buổi họp muộn, ông ta bảo tôi ngồi lại “trao đổi riêng”.

2. Lời đề nghị ẩn sau ly rượu

Tôi bước vào phòng họp, thấy ánh đèn mờ và hai ly rượu vang đặt sẵn.

“Chúng ta đều trưởng thành. Anh tin em hiểu điều này không có gì quá đáng.”

Ông ta đề nghị: nếu tôi “hiểu chuyện”, tôi sẽ được giữ vị trí lead thiết kế, được tăng lương, và “đi xa” hơn trong công ty.

Tôi từ chối, lịch sự và kiên quyết.

Ba ngày sau, tôi bị đuổi việc với lý do: “thiếu tinh thần hợp tác và định hướng không phù hợp với văn hóa doanh nghiệp”.

Tôi đau. Tôi giận. Nhưng tôi im lặng.

3. Mùa thất nghiệp

Suốt 2 tháng, tôi trầm cảm, không dám kể với ai. CV tôi bị từ chối ở nhiều nơi – vì lý do nào đó, tin đồn rằng tôi “thái độ, khó làm việc nhóm” lan nhanh hơn cả tôi tưởng.

Tôi chuyển về quê sống cùng dì, học lại từ đầu: thiết kế UI/UX, tự học coding, và đăng ký tham gia cuộc thi khởi nghiệp online với ý tưởng “ứng dụng thiết kế giao diện cá nhân hóa cho người bán hàng online”.

Tôi thắng giải nhì. Một quỹ đầu tư nhỏ từ Singapore đề nghị tài trợ vòng seed.

4. Công ty tôi – phiên bản không thể ngờ

6 tháng sau, tôi mở công ty riêng – tuyển 5 người, làm remote, nhận thiết kế app/web cho các startup nước ngoài.

Đến tháng thứ 7, tôi nhận được tin: công ty cũ mất 3 khách hàng lớn, sản phẩm bị lỗi, đội thiết kế chính rút gần hết.

Ngày thứ 8, tôi nhận được tin nhắn từ… sếp cũ: “Chúng ta cần nói chuyện. Làm ơn.”

5. Cuộc gọi ngược đời

Tôi không trả lời. Một tuần sau, ông ta xuất hiện tại văn phòng co-working nơi tôi thuê.

Tôi bước ra, nhìn thấy một người từng kiêu ngạo, giờ run rẩy:

“Anh biết em giận. Nhưng giờ… công ty thực sự cần em. Họ nói em là người duy nhất có thể cứu dự án.”

Tôi im lặng. Ông ta cúi đầu:

“Làm ơn. Nếu không, chúng tôi phá sản thật.”

6. Điều kiện của tôi

Tôi trả lời ngắn gọn:

“Tôi không làm thuê nữa. Nếu muốn tôi giúp – anh phải để tôi đứng tên đồng sáng lập mới, toàn quyền thiết kế và 35% cổ phần.”

Ông ta giật mình:

“Em đang… chơi cao tay quá rồi đấy?”

Tôi cười:

“Không. Tôi chỉ đang đòi lại thứ mà tôi xứng đáng có từ lâu – sự tôn trọng.”

7. Cú bắt tay định mệnh

Ba ngày sau, tôi nhận được hợp đồng. Mọi điều khoản được chấp thuận. Và khi tôi bước vào văn phòng công ty cũ với tư cách partner, tất cả nhân viên từng xem tôi là “người bị loại” đều nhìn tôi bằng ánh mắt khác.

Tôi không cần trả đũa. Sự tồn tại và thành công của tôi chính là đòn phản công.

8. Lời nhắn cho những cô gái đang rơi vào bóng tối

Nếu bạn từng bị xem thường, từng bị đẩy ra khỏi nơi mình từng yêu quý, xin hãy nhớ: sự trả thù không phải là hét lớn, mà là trở nên giỏi đến mức không thể bị phớt lờ.

Tôi không quay lại để giúp ông ta. Tôi quay lại để tự chứng minh – tôi là người nắm lá bài cuối cùng.

📌 Muốn mình viết tiếp phần 2, hoặc viết các bài kịch tính khác cùng phong cách (ngoại tình – phục thù, tình cũ quay lại, startup lật ngược thế cờ, v.v.) – chỉ cần nói chủ đề, mình sẽ viết đúng kiểu drama bạn thích.

English