1. Công việc đầu tiên trong mơ – và cái giá của “ngoan hiền”
Tôi là Ngân, 24 tuổi, sinh ra ở một tỉnh lẻ miền Trung, lên Sài Gòn học và ở lại làm việc sau khi ra trường.
Công việc đầu tiên sau tốt nghiệp của tôi là nhân viên marketing tại một công ty bất động sản – nơi sếp luôn bảo tôi:
“Em là kiểu con gái ngoan, chịu khó, anh quý lắm. Cố gắng đi, rồi sẽ lên lead sớm thôi.”
Tôi làm việc như điên. Ngày viết content, tối chạy quảng cáo, cuối tuần đi chụp ảnh công trình, chưa kể phải “nịnh sếp” khéo như một kỹ năng sống sót.
Cái giá của “ngoan” là tôi trở thành người làm nhiều nhất, bị sai nhiều nhất, và… dễ bị đưa ra làm “quà” nhất.
⸻
2. “Đi tiếp khách giùm công ty, có gì đâu mà nghiêm trọng?”
Một ngày, sếp gọi tôi vào phòng riêng, đặt vé máy bay lên bàn:
“Tuần sau có đối tác từ Hà Nội vào. Họ thích nói chuyện riêng với nhân viên nữ – mình phải chiều khách một chút. Em đi 2 ngày thôi, có xe, có phòng khách sạn hẳn hoi.”
Tôi lặng người.
Tôi biết “chiều” nghĩa là gì.
Tôi nói không. Dù sếp cười nhạt và bảo:
“Không ai ép em. Nhưng nếu không linh hoạt thì… anh nghĩ em nên xem lại vị trí mình đang ngồi.”
⸻
3. Mất việc – nhưng giữ lại lòng tự trọng
Hai tuần sau, tôi bị “điều chuyển công tác” về phòng telesale, không máy lạnh, không KPI, không khách hàng. Sau đó 1 tuần, có quyết định chấm dứt hợp đồng thử việc vì “không phù hợp với định hướng công ty”.
Tôi rời đi, không kiện cáo, không làm ầm. Nhưng tôi không tha thứ.
Và tôi thề: tôi sẽ không để ai đẩy tôi khỏi cuộc đời mình nữa.
⸻
4. Những ngày đen tối – và bước ngoặt từ chiếc điện thoại cũ
Tôi thất nghiệp suốt 2 tháng, sống nhờ mì gói và tiền tiết kiệm ít ỏi.
Một đêm, đang dọn tủ thì thấy lại chiếc iPhone cũ. Bên trong có hơn 300 tấm ảnh chụp công trình, dự án, những slide tôi từng làm cho sếp, và cả những file kế hoạch truyền thông mà tôi bị cướp công.
Tôi nảy ra ý tưởng:
“Tại sao không tạo một kênh chia sẻ kiến thức bất động sản miễn phí, từ góc nhìn người từng ở bên trong?”
Tôi bắt đầu từ TikTok, rồi đến Facebook page. Từ những video ngắn như:
•“Làm sale BĐS, đừng để bị biến thành công cụ tình dục”
•“Cách chọn dự án tử tế giữa rừng BĐS ma”
→ Tôi viral chỉ sau 1 tháng.
⸻
5. Từ “bị đuổi việc” thành người tạo việc
Tôi bắt đầu mở nhóm mentoring online – hướng dẫn sinh viên, người mới vào nghề học truyền thông trong bất động sản một cách sạch sẽ.
Sau 3 tháng, tôi có 100 học viên. Sau 6 tháng, tôi mở công ty truyền thông nhỏ, chỉ có 3 người.
Tôi lấy lại những file bị ăn cắp ngày trước – chỉnh sửa, phát triển thành khóa học, ebook, tài nguyên miễn phí.
Tôi biến những gì từng bị lợi dụng thành công cụ để xây lại chính mình.
⸻
6. Cú gặp lại không hẹn trước
Một năm sau, tôi là diễn giả trong hội nghị “Digital Real Estate 202X” – sự kiện mời 100 doanh nghiệp vừa và nhỏ đến trình bày hồ sơ hợp tác quảng bá dự án.
Trong giờ giải lao, một người đàn ông bước đến chào tôi, giọng run run:
“Ngân phải không? Anh là Thạch – sếp cũ của em ở H—Land.”
Tôi mỉm cười:
“Anh vẫn khỏe chứ? Em nghe nói công ty giờ giảm hơn nửa nhân sự.”
Anh ta tránh ánh mắt tôi, rồi chìa hồ sơ:
“Bên anh giờ cần đội truyền thông. Anh biết em làm riêng. Hy vọng… em xem giúp.”
Tôi gật đầu, nhận hồ sơ… rồi xếp vào dưới cùng đống 47 bộ khác.
⸻
7. Tôi không trả thù – tôi chỉ chọn không giúp
Hồ sơ của sếp cũ không đủ điều kiện – không báo cáo tài chính minh bạch, không chứng minh được nguồn vốn pháp lý cho dự án.
Tôi từ chối duyệt hợp tác, với một dòng lý do ngắn gọn: “Không đạt yêu cầu quản lý rủi ro.”
Ba ngày sau, anh ta gọi. Tôi không bắt máy.
Anh ta nhắn tin:
“Ngày xưa anh quý em lắm. Em giờ có quyền rồi, nhưng cũng nên giữ cái tâm chứ?”
Tôi chỉ nhắn lại:
“Em vẫn giữ tâm. Tâm của người không bán rẻ đạo đức để giữ ghế như anh từng muốn.”
⸻
8. Kết thúc không hả hê, nhưng xứng đáng
Tôi không ghét sếp cũ nữa. Tôi chỉ thấy tiếc cho một người đàn ông từng có sự nghiệp – nhưng chọn xem phụ nữ như công cụ chốt deal.
Tôi không từng nghĩ sẽ nổi tiếng hay thành công – tôi chỉ muốn được làm việc mà không bị gợi ý “đi khách”.
Và giờ, tôi đang ở đây: đứng trên sân khấu, tự chọn ai được hợp tác, ai không.
Tôi không trả đũa. Tôi chỉ đi xa hơn họ nghĩ.
⸻