Tôi từng bị từ chối thăng chức vì “phụ nữ không hợp vai trò quản lý” – 5 năm sau tôi là đối tác chiến lược của tập đoàn họ không thể không nhờ vả

Tôi từng bị từ chối thăng chức vì “phụ nữ không hợp vai trò quản lý” – 5 năm sau tôi là đối tác chiến lược của tập đoàn họ không thể không nhờ vả

Tôi tên là Liên, 36 tuổi. Hiện tôi là đồng sáng lập và Giám đốc vận hành của một công ty chuyên cung cấp giải pháp quản trị nhân sự cho doanh nghiệp lớn. Công ty chúng tôi quản lý dữ liệu và đào tạo cho gần 200 thương hiệu, cả nội địa lẫn quốc tế.

Nhưng cách đây 5 năm, tôi chỉ là trưởng nhóm hành chính nhân sự tại một tập đoàn thương mại điện tử có tiếng.

Tôi làm ở đó 6 năm. Lên từ nhân viên, rồi trợ lý nhân sự, rồi trưởng nhóm. Tôi xử lý toàn bộ quy trình tuyển dụng, chấm công, đánh giá hiệu suất. Tôi thuộc lòng từng điều khoản trong Luật lao động, luôn được các phòng ban nhờ hỗ trợ. Ai cũng nghĩ tôi là ứng viên số 1 cho vị trí Trưởng phòng nhân sự khi người cũ chuyển công tác.

Ai cũng nghĩ – trừ ban giám đốc.

Buổi họp nhân sự tháng đó, sếp tổng phát biểu:

“Chúng ta cần một trưởng phòng bản lĩnh, quyết đoán và đủ mạnh mẽ để đứng trước các phòng ban cứng đầu. Tôi e là chị Liên có vẻ… hơi mềm mỏng.”

Tôi ngồi đó, ngay trong phòng họp. Không ai nói gì. Không ai phản ứng.

Tôi bị gạt tên khỏi danh sách xét duyệt. Người được chọn là một nam trưởng nhóm từ chi nhánh khác – ít kinh nghiệm hơn tôi, nhưng “nói mạnh, xử lý nhanh”.

Tuần sau, tôi nộp đơn xin nghỉ việc.

Tôi không than. Tôi không viết status ẩn ý. Tôi chỉ nghỉ, dọn bàn, và mang theo hết những kinh nghiệm đã tích lũy 6 năm.

Tôi bắt đầu lại – nhận làm tư vấn cho các công ty khởi nghiệp về xây dựng quy trình nhân sự. Làm một mình, làm từ xa, không trợ lý.

Khách đầu tiên là một startup công nghệ. Tôi xây cho họ bộ hệ thống onboarding chỉ trong 2 tuần. Rồi có khách thứ hai, thứ ba. Một năm sau, tôi cùng một người bạn thành lập công ty tên CoreFlow – cung cấp nền tảng quản trị nhân sự toàn diện cho doanh nghiệp vừa và lớn.

Chúng tôi phát triển nhanh. Khách hàng cứ tăng. Những công ty từng coi HR là “hành chính nội bộ” bắt đầu nhận ra: quản trị con người là xương sống.

Năm thứ 3, chúng tôi được đề xuất làm đối tác triển khai hệ thống quản trị hiệu suất cho một tập đoàn TMĐT lớn đang tái cấu trúc.

Tên tập đoàn: TCH Mall.

Chính là nơi tôi từng làm – và từng bị từ chối vì là phụ nữ “không đủ quyết đoán”.

Tôi được mời lên họp với ban quản trị. Trong phòng họp hôm đó có 9 người – trong đó có sếp tổng cũ của tôi.

Ông ta ngước nhìn khi tôi bước vào, chững lại một chút:

“Liên? Em là đại diện của CoreFlow?”

Tôi gật đầu:

“Dạ, là tôi. Hôm nay tôi trình bày đề án triển khai bộ quản trị nhân sự mới – gồm tuyển dụng, đánh giá hiệu suất, đào tạo nội bộ và hệ thống hóa dữ liệu.”

Ông ta im lặng. Còn tôi thì trình bày như thể ông ta chưa từng biết tôi.

Tôi không đá xoáy. Tôi không nhắc chuyện cũ. Nhưng tôi cũng không né tránh.

Trong phần kết luận, tôi nói:

“Để xây hệ thống này, tôi cần toàn quyền tiếp cận đội ngũ nhân sự hiện tại – kể cả người điều hành cấp cao. Tôi không xây trên danh nghĩa. Tôi xây trên dữ liệu thật.”

Ông ta chậm rãi gật đầu.

Ba tháng sau, chúng tôi chính thức ký hợp đồng triển khai. Tôi trở thành người kiểm soát dữ liệu nhân sự cao nhất trong hệ thống nội bộ – điều mà ngày trước tôi từng bị từ chối với lý do “không đủ mạnh mẽ”.

Ngày bàn giao, sếp cũ gọi riêng tôi ra hành lang:

“Liên… hồi trước chắc em giận anh lắm.”

Tôi đáp nhẹ:

“Hồi đó, em không giận. Em chỉ tiếc – vì lúc đó, anh chưa nhìn được hết con người em.”

Ông ta im. Tôi quay lưng.

Tôi không làm việc để dằn mặt ai. Tôi làm để không còn bị đánh giá chỉ vì mình là phụ nữ trầm tính.

Ngày tôi rời đi, họ nghĩ tôi yếu.

Ngày tôi quay lại, tôi là đối tác họ phải giữ bằng mọi giá.

Tiếng Việt